Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

Họp mặt đầu xuân 2014

Kính gửi các bạn hình ảnh họp mặt giao lưu ngày 23/02/2014
(tức ngày 24 tháng Giêng năm Giáp Ngọ)

tại Trang Trại Đồng Quê Ba Vì
Từ trái qua phải: Đỗ Đình Phú, Vũ Chấn Hưng, Phạm Quang Oai, Đặng Thành Phu, 
Phí Mạnh Lợi, Lê Bá Dũng, Lê Thành Lân, Bạch Đằng Thắng, Huỳnh Thúc Cước, 
Ngô Kiều Oanh, Hoàng Phương Dung, Nguyễn Đình Tài, Phạm Quang Huấn, 
Nguyễn Văn Chân, Cao Đình Thi, Trần Tất Hợp, Nguyễn Cảnh Nam,
 Nguyễn Công Điều, Trần Bá Thái

Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

SƯỚNG THẬT - Mừng ngày Quốc tế phụ nữ 8/3

Tuần trăng mật. Chàng và nàng, cặp vợ chồng mới cưới trong căn phòng hạnh phúc nhỏ nhắn, ngăn nắp. Nàng ngồi thu chân trên giường đan áo. Chàng ngồi đọc sách khoa học, tay trái búng búng trên mặt bàn, miệng khe khẽ hát “…không cho chúng nó thoát, không cho chúng nó thoát…”

Chàng nghĩ “Làm chồng sướng thật, không hiểu vì sao sướng, chỉ biết là sướng. Theo bất đẳng thức Cosi dễ dàng suy ra…kiểm tra cái xem”. “không cho chúng nó thoát…”chàng hát. Nàng nghĩ: “Lấy chồng sướng thật. Chỉ riêng cái khoản không phải đứa nào cũng lấy được chồng là đã khoái rồi. Chỗ này hai lên một xuống”.

Chàng nghĩ: “Có vợ hay thật. Vợ mình trông thế mà dễ coi, có duyên, dịu dàng thật, ngồi đan áo cho chồng. Đáng yêu làm sao. Hừ, chỗ này lại dễ dàng suy ra, thằng nào viết quyển sách này thế? Rao! Hừ”. “Không cho chúng nó thoát…” Nàng nghĩa: “Làm vợ hay thật, ít ra từ nay cũng đỡ được khoản đi uốn tóc, làm đầu tốn tiền, mất thì giờ. Ông xã hơi đen, nhưng được cái vui tính. Chỗ này 92 mũi, ba lên một xuống….”

TÂM SỰ với chị Thanh Tâm - Mừng ngày Quốc tế phụ nữ 8/3

Chị Thanh Tâm thân mến!
           
Trước khi kể lể với chị, tôi xin chúc chị nhận được nhiều thư xích mích, lục đục để chị giải quyết. Bức thư này tôi xin đề cập tới vấn đề bình đẳng trong nội bộ nam nữ và không nhằm chống một bên thứ ba nào khác.

Thưa chị, tôi là đàn ông (điều này muốn chứng minh lúc nào cũng được). Lúc hấp hối, ông nội gọi tôi và 10 chị gái tôi đến gần quan tài và bảo: “Thập nữ vô con, nhất nam nhất con” (Tôi nhớ mang máng thế chứ không hoàn toàn chính xác vì câu này gốc hoa). Nói xong ông tôi chết luôn. Hôm sau bà tôi hấp hối và cũng triệu chúng tôi đến thều thào: “10 đứa con gái không bằng một cái… thằng này”. Tôi nhìn các chị tôi thấy không ai phản đối cả. Mà trái lại đến giờ các chị vẫn gật gù: “Các cụ đến chết vẫn còn minh mẫn”.

Kể ra thế cũng hơi quá quắt. Tự nhiên chị em không là cái gì cả, các cụ đặt đâu chị em nằm, ngồi ở đó, phục vụ các đức ông chồng hết ý bài thơ.