Hài và Tạp Văn



TIN HOẠT ĐỘNG CỦA CHI ĐOÀN ĐKH


                                                        CHỐNG NẠN NÓI TỤC

            Đứng trước nguy cơ bành trướng khuynh hướng nói năng nặng lời, thậm chí nói tục trong giới trí thức gây ảnh hưởng xấu đến thiếu nhi và phái đẹp, Tiểu ban Văn hóa Chống nói tục của Chi đoàn đã họp khẩn cấp để tìm biện pháp khắc phục, xóa bỏ cao trào này.
      Một ủy viên có nhiều kinh nghiệm nói tục đã đề nghị thay tất cả những lời tục tĩu bằng tên các danh lam thắng cảnh, ví dụ: cút đi thành Chùa Hương, đồ mất dạy thành Vịnh Hạ Long, quỷ sứ thành Cúc Phương…Nhưng xem ra phương pháp này không ổn vì số danh lam thì ít mà số lời tục thì nhiều. Cuối cùng, hội nghị quyết định thay những lời tục tĩu bằng các danh từ toán học. Ví dụ: ánh xạ, toán tử, cực trị…Như thế, một cuộc cãi lộn sẽ đại loại xảy ra như thế này:
-         Này, anh kia, giới nội cái hàm giả lồi lại, đừng có ồn trắng!
-         Cái gì, còn anh đóng cái đa tạp kì dị đi thì có, đừng nhiễu cộng tính, ông cho một tôpô mạnh bây giờ!
-         Đồ dưới vi phân đi mà ăn tích phân của tao!
-         Muốn qui hoạch lồi hả, đồ hàm lõm.
-         Mi bảo ai hàm lõm, muốn đẳng cấu phiếm hàm không?
-         Đã thế đồng cấu rồi đi mà nhận dạng, quân ma trận nghịch đảo!
-         Có ngươi là ma trận suy biến thì có, ông lại cho một toán tử khả vi rồi đi mà hồi quy đa trị.
      Vân vân, rõ ràng đây là một cuộc cãi lộn kịch liệt, nhưng vẫn tràn đầy không khí khoa học, mà phái đẹp lại không bị đỏ mặt mà chỉ đờ đẫn ra thôi.

                                                                                                            Đinh Tai


                                    THÀNH TỰU NGHIÊN CỨU KHOA HỌC

      Tiến tới đại hội chi đoàn lần này khắp nơi trong Viện ta đang kiên quyết hoàn thành một lô đề tài khoa học quan trọng quốc gia. Một nhóm bác học phân đoàn Điều khiển học kinh tế vừa hoàn thành công trình dùng nước sôi để điều khiển quá trình sinh thái của sắn dây. Kết quả thật bất ngờ: sản lượng sắn dây do tưới nước sôi không thấp hơn so với tưới nước lạnh là mấy. Phân đoàn phương pháp tính hoàn thành xuất sắc chương trình máy tính để đo chiều cao của tháp nước Kim Liên bằng phương pháp Mông-te Cac-lô-Đặng Quang Á. Kết quả đo được không chệch lắm so với phương pháp xui trẻ con trèo thẳng lên đỉnh tháp dòng dây xuống đo. Phân đoàn máy tính nâng rõ rệt giờ làm việc của máy Odra, và hiện nay có nguy cơ là số giờ làm việc trung bình của máy trong tháng vượt quá số giờ làm việc của cán bộ Viện.
                                   
                                                                  Đinh Tai
           

XUẤT VIỆN…TÒNG QUÂN
(Bài tiễn 7 đoàn viên nhập ngũ)

Các bạn! Hôm nay chúng ta tập trung tại đây để làm một cái việc hết sức bùi ngùi, ưu ái. Nói trắng ra một cách văn hoa: chúng ta tiễn đưa bảy con đại bàng đã mọc đủ lông và đủ các bộ phận khác lên đường làm cách mạng. “Cách mạng là sự nghiệp của quần chúng”/Trích Lỗ Tấn tuyển tập, T-3, trang 41, dòng 13 từ phải sang/. Chúng ta đóng góp cho cách mạng bảy quần chúng lực lưỡng gân guốc, bảy cá thể với bảy tư cách đạo đức, lập trường giai cấp đấu tranh phê tự phê, quan hệ luyến ai….đứng từ hàng thứ nhất đến thứ 7 trong cơ quan ta.
Các quần chúng thân mến, chúng tôi mong rằng các bạn sẽ mãi mãi là những quần chúng tích cực nhất của cách mạng. Và tất nhiên, nếu đồng chí nào tách ra khỏi quần chúng để biến thành lãnh đạo thì điều đó cũng đáng mừng. Nhìn những khuôn mặt  ngay đơ, những đôi chân chữ bát, những thân hình chữ nhất và những cặp môi mím chặt của các bạn, chúng tôi hiểu ý chí chiến đấu của các đồng chí đang dồn về đâu.
Các đồng chí thân mến, đối với thanh niên thế hệ nào, thời đại nào cũng thổn thức bởi hai sự kiện. Đó là yêu nhau và đánh nhau. Hai sự kiện này bao giờ cũng sôi sục, hừng hực, bao giờ cũng đòi hỏi hi sinh mất mất. Tình yêu và chiến đấu như hai quá trình nửa Mac-cốp: chiến đấu để có tình yêu và ngược lại.
Bảy con chim ưng của chúng ta trước đây đã chiến đấu với 7 cây bút (trong túi) bên cạnh cây súng thì mai đây ngược lại. Chắc chắn Cách mạng sẽ có thêm bảy ngôi sao (và bảy gạch vàng) sang lòa.
Chúng tôi chúc con đường các đồng chí ra đi sạch bóng quân thù

Đinh Tai



KHÀ KHÀ, HỜ HỜ….RẤT CƠ BẢN!
(Phóng sự thể thao ĐKH)

“…Ăoáy! Rất xoáy…, chết! Trượt này, hờ hờ…Thường thôi, bắt lấy! Một, hai, ba! Hoan hô, rất cơ bản. Áo vàng rất đẹp trai! Đẹp trai mà lại chưa vợ, hờ hờ…Tiến sĩ Bường cười rất tươi. Khà khà…
-   Khiếp, mấy ông Điều khiển ngoa ngoắt thế!
-   Trời, chị này nói chi nghe “zữ vậy”, khó tính quá xá! Anh ấy đẹp trai thế mà còn “hổng” hài lòng.
               - Mấy ông giặc mồm!
-   Xê ra! Bóng xoáy đấy. Xo…o…á…y…”

      Các bạn thân mến! Các bạn thân mến! Các bạn đang nghe buổi truyền thanh tại chỗ về trận bóng chuyền quyết liệt, hiếm có trong lịch sử cận đại. Sau cú đập cực mạnh của thủ quân số 19, đội Liên quân Xưởng đã nâng tỉ số lên đến 14-10, để lại cho đội ĐKH (Điều khiển học) một tia hy vọng mong manh như tia nắng mặt trời lúc 18 giờ 30 phút giờ địa phương. (Còi). Còn bây giờ trọng tài cho phép đội ĐKH hội ý.
      Tranh thủ lúc hai đội hội ý, tôi xin vắn tắt vài lời để những khán giả chậm chân, chậm mắt và chậm óc kịp lĩnh hội được đầu voi đuôi chuột của trận đấu. Bây giờ đang là những phút cuối cùng của hiệp hai của trận đấu giữa đội ĐKH đương kim huy chương sắt và đội Liên quân Xưởng trong giải vô địch bóng chuyền toàn năng năm nay, chào mừng các loại đại hội. Hiệp một đội Xưởng dẫn với tỉ số 15-12 một cách hết sức chật chội.
      Hôm nay dưới bầu trời xanh xao, mát mẻ, quang quẻ, vẻ vang của một ngày đông ảm đạm, hàng chục, không, hàng trăm mạng người bâu kín lấy sân vận động Nghĩa Đô. Bên cạnh những khuôn mặt đầy căng thẳng của các đấu thủ, những tiếng gào máu me của giới hâm mộ, trước những cặp mắt hiền dịu, chứa chan và khao khát tình cảm của bao cô gái lòng dạ chúng ta thấy nao nao thế nào ấy.
      Về vị trí và bố cục của hai đội, trước trận đấu phóng viên được may mắn phỏng vấn ông bầu Trần Tất Hợp của đội ĐKH. Ông Hợp nở một nụ cười phải chăng và nói: “Tôi nói vắn tắt ba điểm. Điểm thứ nhất nạ: nếu ĐKH thắng 2-0 thì giải ba trong tầm tay; điểm thứ hai nạ: nếu chỉ nuốt họ có 2-1 thì có thể chỉ lại huy chương sắt”. Nói xong ông quay đi. Tôi suýt buột miệng hỏi: thế còn điểm thứ ba: vô phúc mà thua họ thì sao? Nhưng kịp ghìm mình để khỏi phá thượng vì biết hỏi thế không được lịch sự cho lắm. Vả lại ông Hợp không có thói quen nói đến điểm thứ ba.
      Hôm nay trên sân bóng gồ ghề bên phía ĐKH chúng ta thấy nổi bật lên 6 chiếc áo trắng toát, điểm những con số đỏ chót với dòng chữ ĐKH vuông vắn thật đẹp mắt, hài hòa (trừ số quần đùi tự túc màu cháo lòng bọc lấy những cặp giò đáng thương không đáng kể lắm)
      Vẫn anh Quốc Oai – đội trưởng có thâm niên ta đã quen mặt. Vâng, vẫn những cặp chi ống giang sắc nhọn với bộ mặt căng thẳng đầy sủi cảo năm nao. Mọi người xuýt xoa tiếc là không có mặt đấu thủ Huy Việt cây đập như phá của ĐKH. Nhiều cổ động viên cau mặt lại: “Tại sao thằng cha ấy lại đau chân vào những lúc này hả?”. Thật buồn cười cho những câu hỏi kiểu như vậy. Tôi nghĩ: đôi chân đáng thương của anh Việt ngày nào cũng phải cáng đáng hàng loạt các bộ phận trên chân nặng quá quy định thì tất phải có lúc “xỉu” chứ còn tại sao!
      (Còi) Cố lên! Cố lên!...Thế, thế,…Chết chưa! Hà, hà…
      Bây giờ xin phép các bạn được quay lại trận đấu có một không hai này. Số 3 của Liên quân Xưởng phát bóng. (Còi) May quá, ngoài rồi! Bóng chuyền sang phía sân ĐKH. Ai sẽ phát bóng đây? Phu chăng? Không! Số 6 Lê Viết Ngư lao ra như con choi choi. Anh khệ nệ dang rộng hai tay ôm lấy quả bóng, khênh bóng về phía bên phải sân, hai chân choãi ra, cổ gập xuống. (Còi) Vút…Xoáy đấy! Đừng đỡ mà chết…Cổ động viên ĐKH gào lên. Đội Liên quân lúng túng, không chịu được cú xắc vít. (Còi) 14-11. Tiện đây xin nói thêm vài lời về đấu thủ nhỏ nhắn Viết Ngư. Anh là một cây nêu “cứng cựa” của ĐKH. Nhiều người tỏ ra tiếc cho tầm vóc thâm thấp của anh. Anh Ngư có lần bảo tôi “Mấy thằng cha ấy thiển cận lắm. Chơi bóng chuyền thằng thấp không bao giờ bị địch lấy tay xoa đầu. Còn ở các trò khác thằng thấp “khoái” hơn nhiều.
-         Đẹp quá! Rất cắm. Sau cú đập như búa bổ của thủ quân Q. Oai, ĐKH gỡ thêm một điểm nữa. 14-12.
-         Một-hai-ba, Thi đâu quắp xuống nào. Quá xá! Sau cú đập quắp mạnh như búng của Cao Đình Thi tỉ số 14-13. Thử hỏi có ai trong các bạn mà cái tên Cao Thi lại không mang lại một cảm xúc bồi hồi giật cục. Cứ trông anh nhảy như con choi choi ai cũng phải lắc đầu lè lưỡi khiếp về sức bật bẩm sinh của anh. Nhưng rùng rợn nhất vẫn là lúc anh vung tay để quắp bóng xuống. Lúc đó tim ta như thắt lại, kiểu như chờ hot girlbuông ra tiếng “Dạ” hay “Ứ” (Đổ hay chưa đổ). Nhưng cứ dạ, ứ suốt nên tim ta cũng chai rồi. Mần tới đi bay, choa quen rồi!
-         Nam đẹp trai đâu “quẹo” xuống! Ôí dào, lại lưới.
-         Lưới thì lưới, nhưng anh ấy đập đẹp. Nếu ai cũng xoay người một vòng, ngẹo cổ một cái rồi mới đập thì xem bóng chuyền mới thích chứ.
-         Cô thì biết quái gì, đây có phải công viên đâu mà xoay quanh gốc cây mới thích. Mà nó có đập đâu, nó búng đấy chứ!
-         Búng thì phải bằng ngón chứ, đằng này bằng bàn tay nghe đánh “tẹt” một cái cơ mà, thế không đập thì “tát” à?
-         Có cô tát anh nhà thì có!
-         May quá, em “chông chừa”
-         Ôi chào, thế à, xin lỗi, anh không biết. Rứa em ở mô?
-         Thôi đi, các ông điều khiển lắm lắm mồm lắm.
-         Nhất đẹp trai nhì giai mồm em ạ!
…Các bạn thân mến, hiện nay tỉ số là 16-15 nghiêng về đội ĐKH. Không khí trận đấu bừng bừng man rợ. Bóng người nhòa trong khói bụi của buổi chiều tà…
-         Thọ ra cho tiến sĩ Bường vào! Khà khà, hờ hờ, tiến sĩ Bường cười hết cỡ. Vừa rồi là tiếng cười, gào của anh Công Tâm – cổ động viên công huân của ĐKH. Mới cách đây một năm anh Công Tâm còn lừng lẫy trên sân bóng chuyền. Nghe nói có nhiều người mới tập chơi vô phúc hứng phải những đường bóng xoáy của anh mà sau đó phải từ giã bóng chuyền (bản thân anh cũng bị bóng xoáy của mình làm hỏng tay)
-         Một – hai –ba, đập đê! Đẹp quá! Chết này…Hoan hô, hoan hô, ĐKH muôn năm… (Tiếng vỗ tay vang dội).
      Các bạn thân mến, sau cú đập tuyệt vời của thủ quân Q.Oai, ĐKH đã thắng một ván quyết liệt (17-15) mở ra một triển vọng rực rỡ cho hiệp ba tiếp theo. Lần đầu tiên tôi thấy đấu thủ Việt Ngư hai tay xoa rốn, nở một nụ cười hiếm hoi. Đến đây xin mời các bạn tạm ngơi vài phút để các đấu thủ của chúng ta xả hơi cho khỏi bí…hạ.
                                                                                   
                                                                     Đinh Tai         





ĐÊKAHÁT VÀ XÍCH MA KỲ DỊ
(Truyện Chưởng khoa học)

Lại nói chàng hiệp sĩ Đêkahát sau khi diệt xong lão yêu Gamma đối xứng liền lớn bước tiến về hướng Gradient. Bỗng dưng, không gian Ơcơlit tối sầm lại, quay cuồng trong vectơ liên hợp. Trước mặt chàng hiện lên dãy Furier hội tụ đến vô cực. Chàng thấy gai ốc nổi lên trù mật khắp đa tạp. Chà, có lẽ đây là hang ổ của lão quái Xichma đại số Bren đây. Mới thoáng nghĩ vậy, chàng bỗng nghe thấy một tiếng nổ long trời. Một bóng quái vật hiện lên. Đôi mắt hắn như hai quả cầu mở dữ dội, khuôn mặt là một đa tạp tuyến tính kì dị với một hàm lồi compắc mạnh. Lão quỷ gầm lên:
- Thằng  mọi kia, mày là ai mà dám tiếp cận đến quỹ đạo tối ưu của ta? Muốn sống thì cút về Nghĩa Đô ngay!
Lúc này, máu nóng trào uất lên bộ mặt thanh tú, đa diện với những đường cực biên liên tục từng khúc của hiệp sĩ. Chàng quát to:
- Đồ ma trận nghịch đảo! Hãy nghe cho rõ đây. Ta là Đêkahát, người xứ Tháp nước Kim Liên, ta đến đây để báo thù cho nàng Odra  xinh đẹp. Muốn sống thì mi hãy thả nàng ra khỏi Đồi Thông ngay!
- Ái chà chà, thằng nhãi toán tử khả vi. Hãy về gọi thầy mi, Viện sĩ thông tấn Trư-bát-de ra đây, thứ mi không phải là đối thủ của ta.
Nói rồi, lão cười sằng sặc như điên như khùng.
- Hãy đóng cái hàm lồi không đều lại! Đồ ma trận suy biến!
Nói rồi, Đêkahát rú một tiếng dài, vung chưởng lên bổ thẳng xuống bao lồi đảo của lão quái. Lão Xichma xoay quanh trục tọa độ, nghiêng người một góc pi/2, tung chưởng lên đỡ. Hai chưởng lồi đồng luân gặp nhau phát ra một tiếng nổ “ầm” dữ dội. Chẳng mấy chốc, không gian Ơcơlit đã biến thành không gian Hinbe vô hạn chiều. Pháp thuật cả hai đều cao cường. Các ánh xạ đẳng cấu nhau chằng chịt. Bỗng lão quái rú lên một hồi dài, phi người theo quỹ đạo Parabôn nhằm thẳng đầu Đêkahát bổ xuống một tôpô mạnh. Đêkahát lặng người đi. Chàng cảm thấy như có một nón chính qui liên hợp trùm lấy lấy mình. Chàng vụt hiểu rằng lão quái đang sử dụng nguyên lý tối ưu Belman để sát hại mình. Nhanh như Ba Đẻn, chàng nằm bẹp xuống, tung nguyên lý cực đại Pontragin ra đỡ. Nghe một tiếng rầm, chàng biết mình thoát chết. Ý nghĩ của chàng bỗng hướng về nàng Odra-1301 kiều diễm, xinh đẹp. Nghĩ đến cái máy đục lỗ kề bên nàng, chàng lại rùng mình. Sức mạnh dồn lên điểm yên ngựa, Đêkahát vùng lên, cho một nhát cắt địa phương vào giữa đa tạp khả vi kì dị của lão quái. Lão gục xuống như một điểm bất động và rên rỉ:
- Tráng sĩ, ngươi hãy tha cho ta! Ta sẽ thả nàng Odra về Nghĩa Đô cho ngươi.
- Thế còn việc mi bài xích, khủng bố thì sao?
- Dạ xin tha tội chết.
- Hãy nhớ lấy, Xichma, trước khi thả, nàng Odra phải được bảo dưỡng, bảo hành chu đáo, phải thường xuyên có input và output đầy đủ cho nàng nghe chưa!
Nói rồi, Đêkahát lớn bước tiến đến dãy Taylor để giải thoát cho hoàng tử Obsborn xấu số…

                                              Đinh Tai

DIỄN VĂN KHAI MẠC HỘI THI THẢ CHIM

            Kính thưa các vị có chim, kính thưa các vị không có chim,
            Đồng kính thưa các vị đến xem chim kính mến!
            Ban Tổ chức cuộc thi chim vô cùng cảm kích nhận thấy rằng mặc dù cuộc sống vật chất hiện nay còn nhiều khó khăn, mặc dù còn nhiều tiêu cực trong khâu nuôi dưỡng, bảo vệ và quản lý chim, nhưng số lượng và chất lượng chim về dự cuộc thi năm nay không vì thế mà giảm sút. Bên cạnh những chim già, nhiều kinh nghiệm, những con chim tơ sung sức nhiều hứa hẹn là những con chim trung niên to, khỏe và táo bạo với những bộ lông rậm đẹp.
            Tuy nhiên, Ban Tổ chức chúng tôi không có ý định trao giải cho những vị có chim to hay chim có lông đẹp. Giải thưởng năm nay sẽ dành cho những vị có chim lên nhanh, lên thẳng và lên đẹp.
            Về thể thức cuộc thi các vị đã biết. Ban Tổ chức chỉ xin lưu ý thêm một điều: chim của vị nào vị ấy tự chịu trách nhiệm bảo quản, Ban Tổ chức không có trách nhiệm về những con chim bị thất lạc, nghẹo cổ hay bị thương tích trong quá trình thi thố và đề nghị các cháu không được tự tiện sờ chim của các cụ.
Cuối cùng, chúng tôi xin kính chúc tất cả các vị có chim cũng như không có chim một buổi vui toại nghuyện và thích thú.
            Chim nào mà chẳng có lông,
            Sâu đây là cuộc vui xuân bắt đầu.

Bây giờ, đề nghị các vị cởi chuồng cho chim ra!

                                                                                   Đinh Tai


TIN HOẠT ĐỘNG CỦA CHI ĐOÀN ĐKH


                                       CHỐNG NẠN NÓI TỤC

          Đứng trước nguy cơ bành trướng khuynh hướng nói năng nặng lời, thậm chí nói tục trong giới trí thức gây ảnh hưởng xấu đến thiếu nhi và phái đẹp, Tiểu ban Văn hóa Chống nói tục của Chi đoàn đã họp khẩn cấp để tìm biện pháp khắc phục, xóa bỏ cao trào này.
     Một ủy viên có nhiều kinh nghiệm nói tục đã đề nghị thay tất cả những lời tục tĩu bằng tên các danh lam thắng cảnh, ví dụ: cút đi thành Chùa Hương, đồ mất dạy thành Vịnh Hạ Long, quỷ sứ thành Cúc Phương…Nhưng xem ra phương pháp này không ổn vì số danh lam thì ít mà số lời tục thì nhiều. Cuối cùng, hội nghị quyết định thay những lời tục tĩu bằng các danh từ toán học. Ví dụ: ánh xạ, toán tử, cực trị…Như thế, một cuộc cãi lộn sẽ đại loại xảy ra như thế này:
-         Này, anh kia, giới nội cái hàm giả lồi lại, đừng có ồn trắng!
-         Cái gì, còn anh đóng cái đa tạp kì dị đi thì có, đừng nhiễu cộng tính, ông cho một tôpô mạnh bây giờ!
-         Đồ dưới vi phân đi mà ăn tích phân của tao!
-         Muốn qui hoạch lồi hả, đồ hàm lõm.
-         Mi bảo ai hàm lõm, muốn đẳng cấu phiếm hàm không?
-         Đã thế đồng cấu rồi đi mà nhận dạng, quân ma trận nghịch đảo!
-         Có ngươi là ma trận suy biến thì có, ông lại cho một toán tử khả vi rồi đi mà hồi quy đa trị.
     Vân vân, rõ ràng đây là một cuộc cãi lộn kịch liệt, nhưng vẫn tràn đầy không khí khoa học, mà phái đẹp lại không bị đỏ mặt mà chỉ đờ đẫn ra thôi.

                                                                                      Đinh Tai


                             THÀNH TỰU NGHIÊN CỨU KHOA HỌC

     Tiến tới đại hội chi đoàn lần này khắp nơi trong Viện ta đang kiên quyết hoàn thành một lô đề tài khoa học quan trọng quốc gia. Một nhóm bác học phân đoàn Điều khiển học kinh tế vừa hoàn thành công trình dùng nước sôi để điều khiển quá trình sinh thái của sắn dây. Kết quả thật bất ngờ: sản lượng sắn dây do tưới nước sôi không thấp hơn so với tưới nước lạnh là mấy. Phân đoàn phương pháp tính hoàn thành xuất sắc chương trình máy tính để đo chiều cao của tháp nước Kim Liên bằng phương pháp Mông-te Cac-lô-Đặng Quang Á. Kết quả đo được không chệch lắm so với phương pháp xui trẻ con trèo thẳng lên đỉnh tháp dòng dây xuống đo. Phân đoàn máy tính nâng rõ rệt giờ làm việc của máy Odra, và hiện nay có nguy cơ là số giờ làm việc trung bình của máy trong tháng vượt quá số giờ làm việc của cán bộ Viện.
                            
                                                                                      Đinh Tai
         

XUẤT VIỆN…TÒNG QUÂN
(Bài tiễn 7 đoàn viên nhập ngũ)

Các bạn! Hôm nay chúng ta tập trung tại đây để làm một cái việc hết sức bùi ngùi, ưu ái. Nói trắng ra một cách văn hoa: chúng ta tiễn đưa bảy con đại bàng đã mọc đủ lông và đủ các bộ phận khác lên đường làm cách mạng. “Cách mạng là sự nghiệp của quần chúng”/Trích Lỗ Tấn tuyển tập, T-3, trang 41, dòng 13 từ phải sang/. Chúng ta đóng góp cho cách mạng bảy quần chúng lực lưỡng gân guốc, bảy cá thể với bảy tư cách đạo đức, lập trường giai cấp đấu tranh phê tự phê, quan hệ luyến ai….đứng từ hàng thứ nhất đến thứ 7 trong cơ quan ta.
Các quần chúng thân mến, chúng tôi mong rằng các bạn sẽ mãi mãi là những quần chúng tích cực nhất của cách mạng. Và tất nhiên, nếu đồng chí nào tách ra khỏi quần chúng để biến thành lãnh đạo thì điều đó cũng đáng mừng. Nhìn những khuôn mặt  ngay đơ, những đôi chân chữ bát, những thân hình chữ nhất và những cặp môi mím chặt của các bạn, chúng tôi hiểu ý chí chiến đấu của các đồng chí đang dồn về đâu.
Các đồng chí thân mến, đối với thanh niên thế hệ nào, thời đại nào cũng thổn thức bởi hai sự kiện. Đó là yêu nhau và đánh nhau. Hai sự kiện này bao giờ cũng sôi sục, hừng hực, bao giờ cũng đòi hỏi hi sinh mất mất. Tình yêu và chiến đấu như hai quá trình nửa Mac-cốp: chiến đấu để có tình yêu và ngược lại.
Bảy con chim ưng của chúng ta trước đây đã chiến đấu với 7 cây bút (trong túi) bên cạnh cây súng thì mai đây ngược lại. Chắc chắn Cách mạng sẽ có thêm bảy ngôi sao (và bảy gạch vàng) sang lòa.
Chúng tôi chúc con đường các đồng chí ra đi sạch bóng quân thù

Đinh Tai



KHÀ KHÀ, HỜ HỜ….RẤT CƠ BẢN!
(Phóng sự thể thao ĐKH)

“…Ăoáy! Rất xoáy…, chết! Trượt này, hờ hờ…Thường thôi, bắt lấy! Một, hai, ba! Hoan hô, rất cơ bản. Áo vàng rất đẹp trai! Đẹp trai mà lại chưa vợ, hờ hờ…Tiến sĩ Bường cười rất tươi. Khà khà…
-   Khiếp, mấy ông Điều khiển ngoa ngoắt thế!
-   Trời, chị này nói chi nghe “zữ vậy”, khó tính quá xá! Anh ấy đẹp trai thế mà còn “hổng” hài lòng.
            - Mấy ông giặc mồm!
-   Xê ra! Bóng xoáy đấy. Xo…o…á…y…”

     Các bạn thân mến! Các bạn thân mến! Các bạn đang nghe buổi truyền thanh tại chỗ về trận bóng chuyền quyết liệt, hiếm có trong lịch sử cận đại. Sau cú đập cực mạnh của thủ quân số 19, đội Liên quân Xưởng đã nâng tỉ số lên đến 14-10, để lại cho đội ĐKH (Điều khiển học) một tia hy vọng mong manh như tia nắng mặt trời lúc 18 giờ 30 phút giờ địa phương. (Còi). Còn bây giờ trọng tài cho phép đội ĐKH hội ý.
     Tranh thủ lúc hai đội hội ý, tôi xin vắn tắt vài lời để những khán giả chậm chân, chậm mắt và chậm óc kịp lĩnh hội được đầu voi đuôi chuột của trận đấu. Bây giờ đang là những phút cuối cùng của hiệp hai của trận đấu giữa đội ĐKH đương kim huy chương sắt và đội Liên quân Xưởng trong giải vô địch bóng chuyền toàn năng năm nay, chào mừng các loại đại hội. Hiệp một đội Xưởng dẫn với tỉ số 15-12 một cách hết sức chật chội.
     Hôm nay dưới bầu trời xanh xao, mát mẻ, quang quẻ, vẻ vang của một ngày đông ảm đạm, hàng chục, không, hàng trăm mạng người bâu kín lấy sân vận động Nghĩa Đô. Bên cạnh những khuôn mặt đầy căng thẳng của các đấu thủ, những tiếng gào máu me của giới hâm mộ, trước những cặp mắt hiền dịu, chứa chan và khao khát tình cảm của bao cô gái lòng dạ chúng ta thấy nao nao thế nào ấy.
     Về vị trí và bố cục của hai đội, trước trận đấu phóng viên được may mắn phỏng vấn ông bầu Trần Tất Hợp của đội ĐKH. Ông Hợp nở một nụ cười phải chăng và nói: “Tôi nói vắn tắt ba điểm. Điểm thứ nhất nạ: nếu ĐKH thắng 2-0 thì giải ba trong tầm tay; điểm thứ hai nạ: nếu chỉ nuốt họ có 2-1 thì có thể chỉ lại huy chương sắt”. Nói xong ông quay đi. Tôi suýt buột miệng hỏi: thế còn điểm thứ ba: vô phúc mà thua họ thì sao? Nhưng kịp ghìm mình để khỏi phá thượng vì biết hỏi thế không được lịch sự cho lắm. Vả lại ông Hợp không có thói quen nói đến điểm thứ ba.
     Hôm nay trên sân bóng gồ ghề bên phía ĐKH chúng ta thấy nổi bật lên 6 chiếc áo trắng toát, điểm những con số đỏ chót với dòng chữ ĐKH vuông vắn thật đẹp mắt, hài hòa (trừ số quần đùi tự túc màu cháo lòng bọc lấy những cặp giò đáng thương không đáng kể lắm)
     Vẫn anh Quốc Oai – đội trưởng có thâm niên ta đã quen mặt. Vâng, vẫn những cặp chi ống giang sắc nhọn với bộ mặt căng thẳng đầy sủi cảo năm nao. Mọi người xuýt xoa tiếc là không có mặt đấu thủ Huy Việt cây đập như phá của ĐKH. Nhiều cổ động viên cau mặt lại: “Tại sao thằng cha ấy lại đau chân vào những lúc này hả?”. Thật buồn cười cho những câu hỏi kiểu như vậy. Tôi nghĩ: đôi chân đáng thương của anh Việt ngày nào cũng phải cáng đáng hàng loạt các bộ phận trên chân nặng quá quy định thì tất phải có lúc “xỉu” chứ còn tại sao!
     (Còi) Cố lên! Cố lên!...Thế, thế,…Chết chưa! Hà, hà…
     Bây giờ xin phép các bạn được quay lại trận đấu có một không hai này. Số 3 của Liên quân Xưởng phát bóng. (Còi) May quá, ngoài rồi! Bóng chuyền sang phía sân ĐKH. Ai sẽ phát bóng đây? Phu chăng? Không! Số 6 Lê Viết Ngư lao ra như con choi choi. Anh khệ nệ dang rộng hai tay ôm lấy quả bóng, khênh bóng về phía bên phải sân, hai chân choãi ra, cổ gập xuống. (Còi) Vút…Xoáy đấy! Đừng đỡ mà chết…Cổ động viên ĐKH gào lên. Đội Liên quân lúng túng, không chịu được cú xắc vít. (Còi) 14-11. Tiện đây xin nói thêm vài lời về đấu thủ nhỏ nhắn Viết Ngư. Anh là một cây nêu “cứng cựa” của ĐKH. Nhiều người tỏ ra tiếc cho tầm vóc thâm thấp của anh. Anh Ngư có lần bảo tôi “Mấy thằng cha ấy thiển cận lắm. Chơi bóng chuyền thằng thấp không bao giờ bị địch lấy tay xoa đầu. Còn ở các trò khác thằng thấp “khoái” hơn nhiều.
-         Đẹp quá! Rất cắm. Sau cú đập như búa bổ của thủ quân Q. Oai, ĐKH gỡ thêm một điểm nữa. 14-12.
-         Một-hai-ba, Thi đâu quắp xuống nào. Quá xá! Sau cú đập quắp mạnh như búng của Cao Đình Thi tỉ số 14-13. Thử hỏi có ai trong các bạn mà cái tên Cao Thi lại không mang lại một cảm xúc bồi hồi giật cục. Cứ trông anh nhảy như con choi choi ai cũng phải lắc đầu lè lưỡi khiếp về sức bật bẩm sinh của anh. Nhưng rùng rợn nhất vẫn là lúc anh vung tay để quắp bóng xuống. Lúc đó tim ta như thắt lại, kiểu như chờ hot girlbuông ra tiếng “Dạ” hay “Ứ” (Đổ hay chưa đổ). Nhưng cứ dạ, ứ suốt nên tim ta cũng chai rồi. Mần tới đi bay, choa quen rồi!
-         Nam đẹp trai đâu “quẹo” xuống! Ôí dào, lại lưới.
-         Lưới thì lưới, nhưng anh ấy đập đẹp. Nếu ai cũng xoay người một vòng, ngẹo cổ một cái rồi mới đập thì xem bóng chuyền mới thích chứ.
-         Cô thì biết quái gì, đây có phải công viên đâu mà xoay quanh gốc cây mới thích. Mà nó có đập đâu, nó búng đấy chứ!
-         Búng thì phải bằng ngón chứ, đằng này bằng bàn tay nghe đánh “tẹt” một cái cơ mà, thế không đập thì “tát” à?
-         Có cô tát anh nhà thì có!
-         May quá, em “chông chừa”
-         Ôi chào, thế à, xin lỗi, anh không biết. Rứa em ở mô?
-         Thôi đi, các ông điều khiển lắm lắm mồm lắm.
-         Nhất đẹp trai nhì giai mồm em ạ!
…Các bạn thân mến, hiện nay tỉ số là 16-15 nghiêng về đội ĐKH. Không khí trận đấu bừng bừng man rợ. Bóng người nhòa trong khói bụi của buổi chiều tà…
-         Thọ ra cho tiến sĩ Bường vào! Khà khà, hờ hờ, tiến sĩ Bường cười hết cỡ. Vừa rồi là tiếng cười, gào của anh Công Tâm – cổ động viên công huân của ĐKH. Mới cách đây một năm anh Công Tâm còn lừng lẫy trên sân bóng chuyền. Nghe nói có nhiều người mới tập chơi vô phúc hứng phải những đường bóng xoáy của anh mà sau đó phải từ giã bóng chuyền (bản thân anh cũng bị bóng xoáy của mình làm hỏng tay)
-         Một – hai –ba, đập đê! Đẹp quá! Chết này…Hoan hô, hoan hô, ĐKH muôn năm… (Tiếng vỗ tay vang dội).
     Các bạn thân mến, sau cú đập tuyệt vời của thủ quân Q.Oai, ĐKH đã thắng một ván quyết liệt (17-15) mở ra một triển vọng rực rỡ cho hiệp ba tiếp theo. Lần đầu tiên tôi thấy đấu thủ Việt Ngư hai tay xoa rốn, nở một nụ cười hiếm hoi. Đến đây xin mời các bạn tạm ngơi vài phút để các đấu thủ của chúng ta xả hơi cho khỏi bí…hạ.
                                                                  
                                                                             Đinh Tai     



3 nhận xét:

  1. Thời DKH (dê ca hát) tiến quân về nông thôn (1974-1976), Lê Viết Ngư và Nguyễn Văn Dũng (tổ ASU 2) đựơc phân công cắm chốt ở HTX Xuân Dương (h. Thanh Oai, Hà Sơn Bình), chỉ chủ nhật mới được về Hà Nội. Chủ nhiệm HTX là a. Mảnh bố trí hẳn một người chuyên lo nấu ăn cho 2 điều khiển viên này (tất nhiên cho cả khách khác và phuc vụ BCN HTX liên hoan nếu có). So với tình hình đói kém và tem phiếu ở Hà Nội thì ở đây khá hơn. HTX có cả một lò sản xuất trứng vịt lộn để kinh doanh. Nhiều khi thấy cán bộ HTX ăn sáng cả rổ trứng vịt lộn mà phát thèm, chả nhẽ lại hỏi mua. Các ĐK viên vắt nát “hộp đen”, cuối cùng cũng nghĩ ra một kế.
    Một ngày nọ, ép Lê Viết Ngư phải nhận là ngày sinh nhật, Văn Dũng đặt thêm mấy quả trứng vịt lộn và mời CN Mảnh nhậu. CN hết sức ngạc nhiên hỏi: “ Các anh cũng ăn được trứng vịt lộn à? Thế mà cứ tưởng ở nước ngoài người ta không dám đụng tới”. “Đâu có. Ngày học ở Liên Xô chúng tôi ăn hoài à”.
    Thế là từ đó bữa sáng được thay thế bằng một rổ trứng vịt lộn nóng hôi hổi. CN Mảnh cười khà khà: “Cây nhà lá vườn mời các anh sơi tạm”.
    (Viết đến đây nước miếng tứa ra nhiều quá, “ai bảo ASU là khổ?”)

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  3. 02. TS Loan mua bưởi
    Ngày Đi ca hát mở chiến dịch “ĐKH về làng” cả sếp lẫn lính đều phải về nông thôn.
    Phương tiện đi lại chỉ có “ngựa sắt” chạy bằng sức … đạp. Người học ở Liên Xô về thì đi Sport, Tiệp Khắc thì cưỡi Favorite, CHDC Đức xài Mifa, Lê Huy Thập thì chạy chiếc Thống Nhất vì anh này vừa tốt nghiệp ĐH kinh tế Hà Nội thì về đầu quân cho ĐKH ngay.
    Một chiều thứ Bẩy, đoàn đi Thanh Oai do TS Loan dẫn đầu đạp xe từ Kim Bài về Hà Nội để thứ Hai họp giao ban tuần. Qua Bình Đà thấy dọc hai bên đường bán nhiều bưởi, a. Loan dừng lại để mua về làm quà cho bà chủ nhà (a. Loan nhường căn hộ được nhà nước phân ở Trung Tự cho một Phó tiến sỹ trong Ban nên phải đi ở nhờ). Bán bưởi là một cháu gái tuổi chừng 12-13. Thời đó những người bán hàng rong ở dọc đường nói thách rất cao, trả kiểu gì cũng dính chấu. Mọi người nín thở xem TS Loan - người chân ướt chân ráo mới trở về sau gần 20 năm sống ở nước ngoài - mà cả.
    - Cháu bán bao nhiêu tiền một quả bưởi?
    - 1 đồng quả chú ạ.
    - Sao đắt thế! Này, chú hỏi thật, thế mẹ cháu dặn khách trả bao nhiêu tiền thì bán?
    - Dạ, mẹ cháu dặn 3 hào ạ.
    - Bán cho chú 2 quả.
    Mọi người lè lưỡi: ai dám bảo TS Loan là người “xa rời thực tế”.

    Trả lờiXóa