TIN HOẠT
ĐỘNG CỦA CHI ĐOÀN ĐKH
CHỐNG
NẠN NÓI TỤC
Đứng
trước nguy cơ bành trướng khuynh hướng nói năng nặng lời, thậm chí nói tục
trong giới trí thức gây ảnh hưởng xấu đến thiếu nhi và phái đẹp, Tiểu ban Văn
hóa Chống nói tục của Chi đoàn đã họp khẩn cấp để tìm biện pháp khắc phục, xóa
bỏ cao trào này.
Một ủy viên
có nhiều kinh nghiệm nói tục đã đề nghị thay tất cả những lời tục tĩu bằng tên
các danh lam thắng cảnh, ví dụ: cút đi thành Chùa Hương, đồ mất dạy thành Vịnh
Hạ Long, quỷ sứ thành Cúc Phương…Nhưng xem ra phương pháp này không ổn vì số
danh lam thì ít mà số lời tục thì nhiều. Cuối cùng, hội nghị quyết định thay
những lời tục tĩu bằng các danh từ toán học. Ví dụ: ánh xạ, toán tử, cực
trị…Như thế, một cuộc cãi lộn sẽ đại loại xảy ra như thế này:
-
Này, anh kia,
giới nội cái hàm giả lồi lại, đừng có ồn trắng!
-
Cái gì, còn anh
đóng cái đa tạp kì dị đi thì có, đừng nhiễu cộng tính, ông cho một tôpô mạnh
bây giờ!
-
Đồ dưới vi phân
đi mà ăn tích phân của tao!
-
Muốn qui hoạch
lồi hả, đồ hàm lõm.
-
Mi bảo ai hàm
lõm, muốn đẳng cấu phiếm hàm không?
-
Đã thế đồng cấu
rồi đi mà nhận dạng, quân ma trận nghịch đảo!
-
Có ngươi là ma
trận suy biến thì có, ông lại cho một toán tử khả vi rồi đi mà hồi quy đa trị.
Vân vân, rõ
ràng đây là một cuộc cãi lộn kịch liệt, nhưng vẫn tràn đầy không khí khoa học,
mà phái đẹp lại không bị đỏ mặt mà chỉ đờ đẫn ra thôi.
Đinh
Tai
THÀNH TỰU NGHIÊN
CỨU KHOA HỌC
Tiến tới
đại hội chi đoàn lần này khắp nơi trong Viện ta đang kiên quyết hoàn thành một
lô đề tài khoa học quan trọng quốc gia. Một nhóm bác học phân đoàn Điều khiển
học kinh tế vừa hoàn thành công trình dùng nước sôi để điều khiển quá trình
sinh thái của sắn dây. Kết quả thật bất ngờ: sản lượng sắn dây do tưới nước sôi
không thấp hơn so với tưới nước lạnh là mấy. Phân đoàn phương pháp tính hoàn
thành xuất sắc chương trình máy tính để đo chiều cao của tháp nước Kim Liên
bằng phương pháp Mông-te Cac-lô-Đặng Quang Á. Kết quả đo được không chệch lắm
so với phương pháp xui trẻ con trèo thẳng lên đỉnh tháp dòng dây xuống đo. Phân
đoàn máy tính nâng rõ rệt giờ làm việc của máy Odra, và hiện nay có nguy cơ là
số giờ làm việc trung bình của máy trong tháng vượt quá số giờ làm việc của cán
bộ Viện.
Đinh
Tai
XUẤT
VIỆN…TÒNG QUÂN
(Bài tiễn 7 đoàn viên nhập ngũ)
Các bạn! Hôm nay chúng ta tập trung tại đây để làm một
cái việc hết sức bùi ngùi, ưu ái. Nói trắng ra một cách văn hoa: chúng ta tiễn
đưa bảy con đại bàng đã mọc đủ lông và đủ các bộ phận khác lên đường làm cách
mạng. “Cách mạng là sự nghiệp của quần chúng”/Trích Lỗ Tấn tuyển tập, T-3, trang
41, dòng 13 từ phải sang/. Chúng ta đóng góp cho cách mạng bảy quần chúng lực
lưỡng gân guốc, bảy cá thể với bảy tư cách đạo đức, lập trường giai cấp đấu
tranh phê tự phê, quan hệ luyến ai….đứng từ hàng thứ nhất đến thứ 7 trong cơ
quan ta.
Các quần chúng thân mến, chúng tôi mong rằng các bạn
sẽ mãi mãi là những quần chúng tích cực nhất của cách mạng. Và tất nhiên, nếu
đồng chí nào tách ra khỏi quần chúng để biến thành lãnh đạo thì điều đó cũng
đáng mừng. Nhìn những khuôn mặt ngay đơ,
những đôi chân chữ bát, những thân hình chữ nhất và những cặp môi mím chặt của
các bạn, chúng tôi hiểu ý chí chiến đấu của các đồng chí đang dồn về đâu.
Các đồng chí thân mến, đối với thanh niên thế hệ nào,
thời đại nào cũng thổn thức bởi hai sự kiện. Đó là yêu nhau và đánh nhau. Hai
sự kiện này bao giờ cũng sôi sục, hừng hực, bao giờ cũng đòi hỏi hi sinh mất
mất. Tình yêu và chiến đấu như hai quá trình nửa Mac-cốp: chiến đấu để có tình
yêu và ngược lại.
Bảy con chim ưng của chúng ta trước đây đã chiến đấu
với 7 cây bút (trong túi) bên cạnh cây súng thì mai đây ngược lại. Chắc chắn
Cách mạng sẽ có thêm bảy ngôi sao (và bảy gạch vàng) sang lòa.
Chúng tôi chúc con đường các đồng chí ra đi sạch bóng
quân thù
Đinh Tai
KHÀ KHÀ, HỜ
HỜ….RẤT CƠ BẢN!
(Phóng sự thể thao ĐKH)
“…Ăoáy! Rất xoáy…, chết! Trượt này, hờ hờ…Thường thôi,
bắt lấy! Một, hai, ba! Hoan hô, rất cơ bản. Áo vàng rất đẹp trai! Đẹp trai mà
lại chưa vợ, hờ hờ…Tiến sĩ Bường cười rất tươi. Khà khà…
-
Khiếp, mấy ông
Điều khiển ngoa ngoắt thế!
-
Trời, chị này nói
chi nghe “zữ vậy”, khó tính quá xá! Anh ấy đẹp trai thế mà còn “hổng” hài lòng.
- Mấy
ông giặc mồm!
-
Xê ra! Bóng xoáy
đấy. Xo…o…á…y…”
Các bạn
thân mến! Các bạn thân mến! Các bạn đang nghe buổi truyền thanh tại chỗ về trận
bóng chuyền quyết liệt, hiếm có trong lịch sử cận đại. Sau cú đập cực mạnh của
thủ quân số 19, đội Liên quân Xưởng đã nâng tỉ số lên đến 14-10, để lại cho đội
ĐKH (Điều khiển học) một tia hy vọng mong manh như tia nắng mặt trời lúc 18 giờ
30 phút giờ địa phương. (Còi). Còn bây giờ trọng tài cho phép đội ĐKH hội ý.
Tranh thủ
lúc hai đội hội ý, tôi xin vắn tắt vài lời để những khán giả chậm chân, chậm
mắt và chậm óc kịp lĩnh hội được đầu voi đuôi chuột của trận đấu. Bây giờ đang
là những phút cuối cùng của hiệp hai của trận đấu giữa đội ĐKH đương kim huy
chương sắt và đội Liên quân Xưởng trong giải vô địch bóng chuyền toàn năng năm
nay, chào mừng các loại đại hội. Hiệp một đội Xưởng dẫn với tỉ số 15-12 một
cách hết sức chật chội.
Hôm nay
dưới bầu trời xanh xao, mát mẻ, quang quẻ, vẻ vang của một ngày đông ảm đạm,
hàng chục, không, hàng trăm mạng người bâu kín lấy sân vận động Nghĩa Đô. Bên
cạnh những khuôn mặt đầy căng thẳng của các đấu thủ, những tiếng gào máu me của
giới hâm mộ, trước những cặp mắt hiền dịu, chứa chan và khao khát tình cảm của
bao cô gái lòng dạ chúng ta thấy nao nao thế nào ấy.
Về vị trí
và bố cục của hai đội, trước trận đấu phóng viên được may mắn phỏng vấn ông bầu
Trần Tất Hợp của đội ĐKH. Ông Hợp nở một nụ cười phải chăng và nói: “Tôi nói vắn
tắt ba điểm. Điểm thứ nhất nạ: nếu ĐKH thắng 2-0 thì giải ba trong tầm tay;
điểm thứ hai nạ: nếu chỉ nuốt họ có 2-1 thì có thể chỉ lại huy chương sắt”. Nói
xong ông quay đi. Tôi suýt buột miệng hỏi: thế còn điểm thứ ba: vô phúc mà thua
họ thì sao? Nhưng kịp ghìm mình để khỏi phá thượng vì biết hỏi thế không được
lịch sự cho lắm. Vả lại ông Hợp không có thói quen nói đến điểm thứ ba.
Hôm nay
trên sân bóng gồ ghề bên phía ĐKH chúng ta thấy nổi bật lên 6 chiếc áo trắng
toát, điểm những con số đỏ chót với dòng chữ ĐKH vuông vắn thật đẹp mắt, hài
hòa (trừ số quần đùi tự túc màu cháo lòng bọc lấy những cặp giò đáng thương
không đáng kể lắm)
Vẫn anh
Quốc Oai – đội trưởng có thâm niên ta đã quen mặt. Vâng, vẫn những cặp chi ống
giang sắc nhọn với bộ mặt căng thẳng đầy sủi cảo năm nao. Mọi người xuýt xoa
tiếc là không có mặt đấu thủ Huy Việt cây đập như phá của ĐKH. Nhiều cổ động
viên cau mặt lại: “Tại sao thằng cha ấy lại đau chân vào những lúc này hả?”.
Thật buồn cười cho những câu hỏi kiểu như vậy. Tôi nghĩ: đôi chân đáng thương
của anh Việt ngày nào cũng phải cáng đáng hàng loạt các bộ phận trên chân nặng
quá quy định thì tất phải có lúc “xỉu” chứ còn tại sao!
(Còi) Cố
lên! Cố lên!...Thế, thế,…Chết chưa! Hà, hà…
Bây giờ xin
phép các bạn được quay lại trận đấu có một không hai này. Số 3 của Liên quân Xưởng
phát bóng. (Còi) May quá, ngoài rồi! Bóng chuyền sang phía sân ĐKH. Ai sẽ phát
bóng đây? Phu chăng? Không! Số 6 Lê Viết Ngư lao ra như con choi choi. Anh khệ
nệ dang rộng hai tay ôm lấy quả bóng, khênh bóng về phía bên phải sân, hai chân
choãi ra, cổ gập xuống. (Còi) Vút…Xoáy đấy! Đừng đỡ mà chết…Cổ động viên ĐKH
gào lên. Đội Liên quân lúng túng, không chịu được cú xắc vít. (Còi) 14-11. Tiện
đây xin nói thêm vài lời về đấu thủ nhỏ nhắn Viết Ngư. Anh là một cây nêu “cứng
cựa” của ĐKH. Nhiều người tỏ ra tiếc cho tầm vóc thâm thấp của anh. Anh Ngư có
lần bảo tôi “Mấy thằng cha ấy thiển cận lắm. Chơi bóng chuyền thằng thấp không
bao giờ bị địch lấy tay xoa đầu. Còn ở các trò khác thằng thấp “khoái” hơn
nhiều.
-
Đẹp quá! Rất cắm.
Sau cú đập như búa bổ của thủ quân Q. Oai, ĐKH gỡ thêm một điểm nữa. 14-12.
-
Một-hai-ba, Thi
đâu quắp xuống nào. Quá xá! Sau cú đập quắp mạnh như búng của Cao Đình Thi tỉ
số 14-13. Thử hỏi có ai trong các bạn mà cái tên Cao Thi lại không mang lại một
cảm xúc bồi hồi giật cục. Cứ trông anh nhảy như con choi choi ai cũng phải lắc
đầu lè lưỡi khiếp về sức bật bẩm sinh của anh. Nhưng rùng rợn nhất vẫn là lúc
anh vung tay để quắp bóng xuống. Lúc đó tim ta như thắt lại, kiểu như chờ hot
girlbuông ra tiếng “Dạ” hay “Ứ” (Đổ hay chưa đổ). Nhưng cứ dạ, ứ suốt nên tim ta
cũng chai rồi. Mần tới đi bay, choa quen rồi!
-
Nam đẹp trai đâu
“quẹo” xuống! Ôí dào, lại lưới.
-
Lưới thì lưới,
nhưng anh ấy đập đẹp. Nếu ai cũng xoay người một vòng, ngẹo cổ một cái rồi mới
đập thì xem bóng chuyền mới thích chứ.
-
Cô thì biết quái
gì, đây có phải công viên đâu mà xoay quanh gốc cây mới thích. Mà nó có đập
đâu, nó búng đấy chứ!
-
Búng thì phải
bằng ngón chứ, đằng này bằng bàn tay nghe đánh “tẹt” một cái cơ mà, thế không
đập thì “tát” à?
-
Có cô tát anh nhà
thì có!
-
May quá, em “chông chừa”
-
Ôi chào, thế à, xin lỗi, anh không biết. Rứa em ở mô?
-
Thôi đi, các ông
điều khiển lắm lắm mồm lắm.
-
Nhất đẹp trai nhì
giai mồm em ạ!
…Các bạn thân mến, hiện nay tỉ số là 16-15 nghiêng về
đội ĐKH. Không khí trận đấu bừng bừng man rợ. Bóng người nhòa trong khói bụi
của buổi chiều tà…
-
Thọ ra cho tiến
sĩ Bường vào! Khà khà, hờ hờ, tiến sĩ Bường cười hết cỡ. Vừa rồi là tiếng cười,
gào của anh Công Tâm – cổ động viên công huân của ĐKH. Mới cách đây một năm anh
Công Tâm còn lừng lẫy trên sân bóng chuyền. Nghe nói có nhiều người mới tập
chơi vô phúc hứng phải những đường bóng xoáy của anh mà sau đó phải từ giã bóng
chuyền (bản thân anh cũng bị bóng xoáy của mình làm hỏng tay)
-
Một – hai –ba,
đập đê! Đẹp quá! Chết này…Hoan hô, hoan hô, ĐKH muôn năm… (Tiếng vỗ tay vang
dội).
Các bạn
thân mến, sau cú đập tuyệt vời của thủ quân Q.Oai, ĐKH đã thắng một ván quyết
liệt (17-15) mở ra một triển vọng rực rỡ cho hiệp ba tiếp theo. Lần đầu tiên
tôi thấy đấu thủ Việt Ngư hai tay xoa rốn, nở một nụ cười hiếm hoi. Đến đây xin
mời các bạn tạm ngơi vài phút để các đấu thủ của chúng ta xả hơi cho khỏi
bí…hạ.
Đinh
Tai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét